Khi La Tịnh Dao còn đang chìm trong dòng suy nghĩ, một tiếng thở dài nặng nề vang lên. Bàng Quang ngả người ngồi phịch xuống sofa phía sau, vẻ mặt lộ rõ sự bực bội. Anh đưa tay vò rối mái tóc vàng vốn bóng mượt của mình.
“Lần này, đội trưởng Lâm là tổng chỉ huy, vậy mà giờ lại bị nhốt vào phòng tạm giam. Chẳng phải tất cả kế hoạch trước đó đều coi như đổ sông đổ biển hết rồi sao?”
Quách Chấn đứng bên cạnh trông cũng chẳng khá hơn, giọng nói trĩu nặng đầy ủ rũ: “Chứng cứ trong tay chúng ta hiện giờ đều chỉ hướng về Trịnh Kim. Ban đầu còn tưởng bắt được một con cá lớn, thế mà giờ con cá lớn này lại lật bụng chết bất thình lình. Rốt cuộc chuyến này của chúng ta chẳng khác gì mất công vô ích.”
Kế hoạch ban đầu của cảnh sát là "bắt cướp phải bắt tướng trước". Ngay từ khi lên du thuyền, Lâm Gia Phàm đã rất thuận lợi tiếp cận được Trịnh Kim nên cả đội dồn hầu hết sức lực vào gã mà không quá chú ý đến đám tay chân dưới trướng gã. Bởi chỉ cần khống chế được Trịnh Kim, những kẻ còn lại trong tổ chức chắc chắn cũng khó mà thoát khỏi lưới pháp luật.
Nhưng sự việc diễn biến thành thế này nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
“Trịnh Kim chết ngay thời điểm nhạy cảm này, chắc chắn không phải là chuyện ngoài ý muốn.” La Tịnh Dao cúi đầu trầm ngâm một lúc lâu rồi lên tiếng, giọng điệu điềm tĩnh nhưng sắc lạnh: “Bây giờ nghĩ lại, cái kho lạnh trống trơn mà tôi và cảnh sát Lâm tìm thấy ở tầng -2 trước đó rõ ràng là đã có người cố tình sắp đặt. Họ đã nhận ra hành động của phía cảnh sát.”
“Thậm chí, rất có khả năng thân phận của cảnh sát Lâm đã bị lộ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play