“Bảo sao, bảo sao, dạo gần đây bà ta tiêu xài phung phí hẳn. Trước kia, gọi một phần lẩu cay cho bữa trưa thôi cũng tiếc rẻ suốt mấy ngày giời, vậy mà giờ mua chiếc vòng tay vàng hơn chục ngàn lại chẳng hề chớp mắt dù chỉ một cái!” Kỹ thuật viên vừa nửa ghen tị nửa ngưỡng mộ, khẽ bĩu môi, nhưng bàn tay vẫn không ngừng thực hiện động tác với tinh thần chuyên nghiệp.
“Hóa ra là đi làm loạn ở cục công an để vòi tiền! Tôi nói chứ, xã hội bây giờ đúng là quá dễ dãi, chỉ cần mặt dày, chẳng biết lý lẽ là gì, thì kiểu gì cũng tìm được đường.”
Nghe vậy, La Tịnh Dao khẽ nhíu mày mà không để lộ cảm xúc. Câu trả lời này có phần khác với những gì cô nghĩ.
Theo như đã biết, vụ án mô phỏng vụ 6-13 mới chỉ xuất hiện vào tuần trước, còn Vương Quế Phân cũng chỉ bắt đầu gây náo loạn ở cục trong vài ngày gần đây. Hơn nữa, bên phía cục công an đã xác nhận rằng vụ án của Hoàng Quốc Tuấn trước đây không có bất kỳ sai sót nào trong quá trình xử lý nên chắc chắn không có khả năng bồi thường gì cho bà ta được.
Nhưng thông tin này cũng không phải hoàn toàn vô ích. Với mức lương cơ bản cộng với tiền thưởng chuyên cần của một nhân viên phục vụ cấp thấp như Vương Quế Phân, thu nhập hằng ngày tương đối cố định. Vậy trong tình huống nào mà một người trước đây sống rất tằn tiện lại đột ngột có khả năng tiêu xài hoang phí?
Liệu điều đó có liên quan gì đến việc bà ta đến cục công an gây chuyện không?
Trong đầu cô ngổn ngang vô số suy nghĩ, nhưng bề ngoài vẫn duy trì vẻ bình thản, tiếp tục trò chuyện với kỹ thuật viên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play