Phía bên kia Diêm Đông Lâm đang than trời khóc đất, Diêm Quan Thương thì lại đen mặt ngồi trên sô pha.
Muốn vứt người ra ngoài, ai ngờ Diêm Đông Lâm lại túm chặt không buông, mặt Diêm Quan Thương xụ xuống.
"Sao nhà họ Diêm lại nuôi ra cái thứ mất mặt như em vậy chứ."
Diêm Đông Lâm cũng chẳng phản bác, cậu ta đã được biết mùi lợi hại của cái miệng của anh mình từ nhỏ rồi.
"Anh ơi!!!"
Bên tai tràn ngập tiếng ồn ào láo nháo, Diêm Quan Thương bị làm phiền bực cả mình: "Cút nhanh! Em mẹ nó không ngại mất mặt, nhưng ông đây ngại!"
Diêm Đông Lâm ôm lấy đôi chân của anh mình mà không ngừng lắc đầu, giọng nói ngập tràn sự hối hận: "Anh ơi, không có tác dụng, không có tác dụng nữa rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT