Diêm Quan Thương càng nghĩ càng khó chịu, gió đêm thổi vào cửa sổ gỗ làm lay động rèm giường, màu hồng nhạt vốn có đã bị đêm đen tô phủ chút sắc xanh, rèm giường tung bay lướt qua mặt người đàn ông, bên tai là tiếng ve kêu liên tục không ngừng ở ngoài cửa sổ, từng tiếng nối tiếp nhau.
Trước đó là anh không đúng, hộ lý nhỏ nhút nhát, anh trầm mặt thờ ơ dọa sợ đối phương rồi.
Nhiệt độ đêm khuya vẫn nóng như hôm qua, sau khi tắm xong, băng gạc mới quấn trên mặt bí bách đến mức vùng da quanh mắt không thể thoáng khí, người đàn ông vốn đã phiền muộn bực bội, ở mắt truyền đến sự ngột ngạt nên trực tiếp giơ tay gỡ băng gạc xuống.
Vốn cũng bảo vệ mắt không nhìn ánh sáng mạnh, lúc này là đêm khuya, rèm giường lại được kéo tầng tầng lớp lớp, làm gì có ánh sáng chiếu vào.
Có lẽ đã mù quá lâu, bây giờ bảo anh nhớ lại ánh sáng trông như thế nào, anh cũng không thể nhớ nổi.
Đếm từng ngày, cũng đã gần nửa năm, sau khi gỡ băng gạc xuống, Diêm Quan Thương cố gắng mở mắt ra, vẫn chỉ có thể cảm nhận được mắt mình chớp chớp, giơ tay cũng không thấy năm ngón.
Tâm trạng của Diêm Quan Thương lại rơi xuống độ cao mới, hộ lý nhỏ bên cạnh cũng không có động tĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT