Sau khi nghe lời của Tô Chiết thì khuôn mặt trông vừa dữ dằn vừa lạnh lùng của Diêm Quan Thương hơi nứt ra, hiếm khi không giữ được bình tĩnh.
Thậm chí cảm thấy có chút xấu hổ.
"Cậu nghĩ tôi là đứa trẻ lên ba à?"
Tô Chiết lắc đầu: "Không ạ."
Diêm Quan Thương lạnh lùng: "Mang đi đi."
Tô Chiết không chịu.
Dù sao là một hộ lý, việc đảm bảo ba bữa ăn mỗi ngày cho đối phương là điều cần thiết, cũng là trách nhiệm của cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT