Tô Chiết mặc áo khoác ngoài bộ vest, tay đeo găng da đen cầm cặp tài liệu, ánh mắt không nghiêm nghị như ban ngày, cả người giống như cây tùng vẫn hiên ngang sau bão tuyết, mang đến cảm giác dễ gần, tự nhiên cho người ta, đây là điều mà bình thường anh không thể hiện ra.
Diêm Quan Thương nghe thấy cách xưng hô này thì có chút bất ngờ, thân hình cao lớn đứng im tại chỗ.
Tô Chiết nhìn anh, nhướng mày: "Không đi sao, anh yêu?"
Trái tim đập mạnh trong lồng ngực, tuy Diêm Quan Thương không đổi sắc mặt nhưng vẫn bị câu nói đó khơi gợi nuốt nước bọt, áo khoác vắt trên cánh tay, sải bước đi tới: "Đi."
Việc tăng ca ở công ty hoàn toàn tùy thuộc vào ý nguyện cá nhân, ngày đầu tiên đi làm lại sau kỳ nghỉ, số người chọn tăng ca tự nhiên rất ít, khi Tô Chiết và Diêm Quan Thương từ tòa nhà công ty xuống bãi đậu xe dưới tầng hầm, nhân viên gần như đã về hết.
Sau khi hai người ở bên nhau, vì cân nhắc đến việc Tô Chiết không muốn công khai và mong muốn có nhiều thời gian riêng tư bên nhau, Diêm Quan Thương đã điều tài xế cho Diêm Đông Lâm.
Diêm Quan Thương vẫn giữ vẻ mặt đáng sợ như ngày thường, nhưng trong lòng lại vô cùng vui vẻ, lái xe đưa Tô Chiết đi ăn tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT