Đến giờ cơm, dì nấu cơm bưng điểm tâm của Tô Chiết lên bàn cùng Diêm Quan Thương ăn cơm.
Trước kia cậu là trợ lý đặc biệt, ăn cơm với sếp cũng không sao, bây giờ là hộ lý mà cùng ăn cơm với sếp thì có hơi không thích hợp, nhưng Diêm Quan Thương cũng không nói gì, dù sao cơm của Tô Chiết cũng tách ra với anh, không khiến người đàn ông cảm thấy khó chịu gì.
Động tác dùng cơm của Tô Chiết ung dung nhưng tốc độ cũng không chậm, dù sao làm việc bên ngoài còn phải chú ý hình tượng, đè nén thời gian, công việc tiếp xúc mỗi ngày còn phải xử lý thỏa đáng mối quan hệ giữa người với người, thời gian là vàng là bạc, dự án là mạng, lâu ngày cũng luyện ra được.
Nhìn lại Diêm Quan Thương trước giờ ăn cái gì cũng đều cẩn trọng, như ban nãy hai ba miếng nuốt xong cái bánh chưng vào trong bụng, nhưng lại không khoa trương thô tục, tướng ăn cực tốt.
Hai người ăn cơm không phát ra âm thanh gì, dì nấu cơm sợ bánh chưng không đủ còn cố tình đến phòng bếp nấu thêm ba cái, nhiều hơn có thể bị thừa thì không tốt.
Thế mà đến cuối cùng, trên bàn cơm vẫn xuất hiện căng thẳng vì bánh chưng.
Bây giờ bánh chưng trong đĩa chỉ còn một, đôi bên giằng co không thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play