Tống Thư không nghĩ tới Diệp Mễ còn có thể phản bác lại cô ấy như vậy, lại còn rất trật tự rõ ràng mà đưa ra từng dẫn chứng cụ thể, trong lòng cô ấy hoàn toàn không có cảm giác bị xúc phạm. Ngược lại cảm thấy cô bé này sinh ra và lớn lên ở nông thôn mà có thể nói ra những lời lẽ sát đáng như vậy rất hiếm có, tuy rằng những lời Diệp Mễ nói ra hoàn toàn khác với những gì mà cô ấy được dạy dỗ, nhưng nghĩ lại lại cảm thấy lời cô bé nói rất có đạo lý.
Đứa nhỏ này rất thông minh, nếu được tiếp thu giáo dục một cách bài bản, tiền đồ sau này sẽ cực kỳ sáng lạn, ít nhất so với việc ở lại nông thôn cưới chồng rồi sinh con đẻ cái thì sáng lạn hơn nhiều.
Tống Thư nghĩ vậy không khỏi thiên vị Diệp Mễ hơn một chút.
“Được, cô biết rồi, cô sẽ không yêu cầu em chia sẻ sách giáo khoa với bạn khác nữa.”
May là trong lớp không chỉ có một mình Diệp Mễ là người có sách giáo khoa, Tống Thư lại tìm thêm hai người có sách, sắp xếp xong xuôi cho Truyền Căn với Diệp Hoàng Hoa, cuối cùng cũng tạm thời hóa giải được mâu thuẫn, có thể vào tiết học đầu tiên được rồi. Chỉ là Diệp Mễ đã để lại cho cô một ấn tượng sâu sắc.
Tiết đầu tiên là tiết ngữ văn, Tống Thư viết lên bảng đen mấy chữ rất to.
Mọi người đều yêu lao động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT