Sao tôi lại không bằng chú ba hả? Cô nghĩ chú ba tốt thì đi tìm nó đi, còn ở lại trong cái nhà này làm gì? Cô hối hận vì gả cho tôi, còn tôi hối hận vì cưới cô, cô xem cô sinh ra thứ sao chổi hại gia đình ta kìa. Tôn Chiêu Đệ cô chờ xem, chờ tôi đi đứng được lập tức đến nhà mẹ cô từ hôn, trả hết sính lễ hỏi cưới ban đầu cho nhà cô!"
"Ô hay nhỉ! Tôi đã gả cho anh bao nhiêu năm, con cũng sinh ba đứa rồi, còn định trả lại sính lễ cơ đấy? Thật không nhìn ra Diệp Hòa Bình anh là thứ lòng lang dạ sói!" Tôn Chiêu Đệ giận run cả người.
"Một mình tôi thì sinh được sao chổi chắc? Nếu không có anh, một phụ nữ như tôi sao có thể sinh ra con gái? Bây giờ còn trách tôi?"
Hai vợ chồng làm ầm ĩ trong phòng, Lục Lai Vượng nghe không nổi nữa, trong lòng ông ta rất muốn có con gái, tất nhiên không chịu được có người mắng nhiếc chính con ruột của họ, liền quay đầu hỏi đội trưởng: "Chuyện sao chổi này là thế nào?"
Đội trưởng thầm mắng vợ chồng chú hai Diệp, ngày thường cãi nhau cũng đành, bây giờ lãnh đạo công xã tới rồi mà mẹ nó vẫn nhao nhao lên, nhưng ngoài mặt còn phải ôn tồn giải thích với Lục Lai Vượng.
"Nhà họ gần đây sống không được tốt, có đứa con gái nhỏ tên Hoàng Hoa, không biết nghe ở đâu nói đứa trẻ này trời sinh xui xẻo, thế là đổ hết tội lỗi lên đầu trẻ con. Làm gì có chuyện như vậy chứ, là do vợ chồng họ sống không tốt, do tâm lý cả thôi."
Lục Lai Vượng nghe xong như có điều suy nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play