Cho dù Diệp Hoàng Hoa có là sao chổi, có là sao Tang Môn thì cũng chỉ là một đứa trẻ, sao có thể mang lại tai họa lớn như vậy cho thôn?
Nếu cô bé thực sự có bản lĩnh lớn như vậy, ông Diệp sao vẫn có thể bình an vô sự như vậy?
Chút chuyện xảy ra một năm nay trong nhà là trùng hợp thôi, căn bản không liên quan gì đến Diệp Hoàng Hoa.
Diệp Hòa Bình bị thương ở chân, cũng không phải do Hoàng Hoa người ta kiên quyết nhấn anh ta vào bẫy, tự anh ta giẫm phải mà, chỉ có thể tự trách chính mình, ai biết khi đó trong lòng anh ta rốt cuộc đang nghĩ gì, có khi là bị gió thổi vào mắt nên không thấy bẫy dưới chân cũng nên.
“Đều vô lý, Hoàng Hoa chỉ là một đứa nhỏ, nhà họ Diệp bình yên ngần ấy năm, đây đều là trùng hợp, trùng hợp, đừng nghĩ về những cái đó được không, đây đều là mê tín dị đoan, đừng nói lung tung nữa, giải tán đi, trong nhà không có việc gì làm à?”
Ngại uy danh của đội trưởng, người trong thôn cũng chỉ có thể giải tán, tuy rằng ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng đều cảm thấy Hoàng Hoa chính là sao chổi, sao Tang Môn.
Ngàn vạn lần không thể quá thân cận với cả nhà Diệp Hòa Bình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play