Chiều cao rất cao, miệng đầy răng, cái đuôi cụp xuống, hai mắt rất sáng, thở hồng hộc, nhìn chằm chằm cô ta và Hoàng Hoa, thình lình bổ nhào tới, làm sao Tôn Chiêu Đệ còn quan tâm tới cái giỏ, nhanh chóng vứt cái giỏ, dắt tay Diệp Hoàng Hoa chạy về phía nhà.
Cũng may con chó săn to lớn đó không đuổi theo.
Đồ ăn của Tôn Chiêu Đệ đều cho chó ăn, quần áo còn bị xước vài đường, người còn bị kinh hãi.
Đến cuối cùng Hoàng Hoa và Khổ Cúc cũng không đổi tên được.
Diệp Hòa Bình lau nước mắt một phen.
Không có phúc thì không có phúc đi.
Nhưng nhà này, xem ra vẫn nên không ở riêng thì tốt hơn.
Giờ nhà anh ta đã không có phúc, nếu thực sự ở riêng không chừng có thêm nhiều thứ xui xẻo.
Diệp Hoàng Hoa lăn lộn cả đoạn đường, kéo một vòng lớn như vậy, cuối cùng cũng không bỏ được gì, còn bị cái tiếng là sao chổi không may mắn rơi xuống đầu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT