Vào ban đêm ba nhà họ Diệp cũng không nghỉ ngơi tốt lắm.
Diệp Hoàng Hoa bị Tôn Chiêu Đệ đánh mông, đừng thấy chỉ có mấy cái như vậy, trẻ con da mịn thịt non, ai bị đánh như vậy vài cái cũng rất khó chịu, mông nóng bỏng đau đớn, đau đến mức cô ta hoàn toàn không dám nằm ngủ, không tự giác đã muốn khóc thút thít hai tiếng. Cả đầu óc Tôn Chiêu Đệ đều nghĩ tới lời chú ba Diệp nói nhà cô ta không có phúc, càng nghĩ càng cảm thấy chính là như vậy, càng nghĩ lại càng cảm thấy tuyệt vọng, trong lòng nghẹn một cục tức, thế mà Diệp Hoàng Hoa còn khóc thút thít, làm Tôn Chiêu Đệ phiền chết đi được.
"Mày còn có mặt mũi khóc lóc hả? Hôm nay chuyện này đều bởi vì mày nói dối mới ầm ĩ lớn như vậy, còn có mặt mũi khóc lóc? Mày nói mày xem, làm gì cũng không xong, bảo mày đến chỗ chú ba xin hai miếng thịt, mày lại ăn vụng. Nói mày hai câu mày còn ngã đụng đầu phải đi khám bác sĩ, còn nói dối gạt người, Diệp Hoàng Hoa ơi Diệp Hoàng Hoa, sao mày biến thành như vậy hả? Hả?"
Vươn tay chọt đầu Diệp Hoàng Hoa, Tôn Chiêu Đệ càng nói càng stức giận: "Người ta có thể nhặt được Viên Đại Thủ, sao mày lại không nhặt được vậy? Sao mày lại không nhặt được chứ?"
Đều là hàng lỗ tiền, đều là con gái, nhà mình còn có hai đứa, sao nửa đồng Viên Đại Thủ cũng không nhặt được?
Càng nghĩ như vậy, Tôn Chiêu Đệ lại càng cảm thấy nhà mình không có phúc.
Càng nghĩ đến nhà cô ta không có phúc, cô ta lại càng muốn khóc.
Cho tới cuối cùng, Diệp Hoàng Hoa không khóc nữa, cô ta ôm Truyền Căn khóc hu hu hu.
"Mẹ nó Truyền Căn ơi, con phải làm sao bây giờ đây, chúng ta không có phúc, không có phúc…"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT