Bước chân của Lục Thiện Đức rất vội vàng.
Khi cậu tưởng tượng, đứa em gái ngoan tính tình mềm mại của cậu nhất định là oan ức vô cùng, có thể đã khóc tới nấc cụt, chỉ vừa nghĩ tới bóng dáng oan ức của Lục Hinh, Lục Thiện Đức bỗng cảm thấy rất đau lòng, bước chân càng nhanh thêm một chút. Thật vất vả nhảy vào sân, cậu căng thẳng nhìn vào trong, lại nhìn thấy Lục Hinh hoàn toàn không khác gì bình thường đang cùng nghe radio với Lục Phong Thủy, trên mặt hoàn toàn không có giọt nước mắt nào.
Trong lòng Lục Thiện Đức không nói ra được là cảm giác gì.
Vừa có một chút thả lỏng, lại có một chút căng thẳng, còn còn có một chút tiếc nuối nhàn nhạt.
Cậu tạm thời còn không hiểu đây là cảm xúc gì, liếm môi dưới, nỗ lực tỏ ra không có chuyện gì: "Anh nói với bọn nó thay em rồi, nếu bọn nó xa lánh em, vậy sau này chúng ta cũng không chơi với bọn nó nữa, ai sợ ai chứ. Trong nhà chúng ta có tổng cộng năm người, chúng ta cùng nhau với nhau còn vui hơn chơi với bọn nó."
"Thế nên, em đừng khổ sở."
Lục Hinh khó hiểu liếc cậu, lắc đầu: "Em vốn không khó chịu?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT