Bọn nhỏ hai mặt nhìn nhau, không có ai muốn làm một lần nữa, bắt người có lẽ chán hơn đi trốn, bèn dồn dập làm bộ không nhìn thấy, cô bé kia rất rõ ràng cho thấy ở nhà được cưng chiều, nhìn thấy tình huống như thế giậm chân một cái, bắt đầu muốn rơi nước mắt như hạt đậu. Lục Hinh nhẹ nhàng lôi kéo ống tay của Lục Tụ Tài, rụt rè hỏi cậu bé: "Không, không cần thay cậu ấy sao? Cậu ấy cũng khóc rồi, lỡ như trở về nói với cha mẹ, bị tìm tới cửa thì làm sao bây giờ?"
Lục Thiện Đức nghe vậy cau mày: "Tìm tới cửa? Chúng ta lại không bắt nạt cậu ta, là tự cậu ta khóc."
"Nhưng mà, nhưng mà…" Lục Hinh vẫn còn có chút sợ sệt.
Ban đầu khi cô bé ở trong thôn, thì có cô gái rất lười biếng, không muốn đi cắt cỏ lợn, bảo cô bé cắt thay, ban đầu đương nhiên cô bé không có đồng ý, thế nhưng cô nhóc đó khóc lóc về nhà nói với cha mẹ cô nhóc. Cha mẹ cô nhóc bèn đến tìm cha mẹ cũ, làm hại cô bé ăn một trận đòn dữ dội, cô gái này khóc còn mãnh liệt hơn cô nhóc trong thôn kia, Lục Hinh thật sự cảm thấy sợ hãi.
Lục Thiện Đức nhìn vẻ rụt rè của cô bé lập tức cảm thấy buồn bực trong lòng, cậu nhảy từ trên tảng đá xuống, đi tới đẩy cô nhóc kia qua một bên: "Để tớ làm."
Cô nhóc kia bỗng chốc nín khóc mỉm cười.
Lục Thiện Đức liếc mắt nhìn Lục Hinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play