Cái tên mới giống như một liều thuốc trợ tim, làm cho trái tim Lục Hinh lập tức yên tâm lại, dần dần cũng mở rộng trái tim với hai người Lục Lai Vượng.
Trời sinh cô bé đã tương đối hiểu chuyện, cũng cảm kích ân tình nhận nuôi của hai vợ chồng Lục Lai Vượng, tới khi xác định được mình cũng là một phần tử của gia đình này, liền bắt đầu chủ động nấu cơm, thu dọn nhà cửa với Lâm Hảo. Đám nhóc phá phách cả ngày chỉ muốn chơi đùa, không gây thêm phiền phức cho nhà cũng đã là tốt lắm rồi, Lâm Hảo nào đã từng được hưởng thụ đãi ngộ như vậy, so sánh hai bên, lại càng thích cô con gái hiểu chuyện này hơn.
Thời gian lại qua khoảng một tuần, Lâm Hảo rửa bát đũa xong, nhìn bọn nhỏ chơi ở trong sân, thấp giọng hỏi Lục Lai Vượng: “Khi nào ông đi làm chứng minh hộ tích cho Lâm Hảo nhà chúng ta?”
Lục Lai Vượng cũng vô cùng yêu thích Lục Hinh, ông vừa phe phẩy cái quạt lá trong tay, nghe máy thu thanh, vừa suy nghĩ một hồi, dùng quạt vỗ vỗ Lâm Hảo, nhắc nhở bà.
“Bà đã nghĩ kỹ chưa, nếu nhập vào hộ khẩu nhà chúng ta, vậy thì đã chứng minh Hinh Hinh chính là con gái của chúng ta, dù có hối hận thì cũng đã muộn rồi.”
“Tôi có cái gì mà hối hận?” Lâm Hảo nhìn bọn nhỏ trong sân, ánh mắt vô cùng nhu hòa, nhất là khi nhìn thấy Lục Hinh đã tăng cân một ít và đang chạy nhảy trong sân, mắt lại như hóa thành một đầm nước mùa xuân.
“Đứa nhỏ Hinh Hinh này là một đứa bé tốt, năm cha con các ông đã bao giờ từng nghĩ tới việc thu dọn bát đũa giúp tôi chưa? Chứ đừng nói tới dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm cho gia đình, nhưng Hinh Hinh người ta thì lại không giống vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT