Bà Diệp không tin.
Bà không quan tâm những đứa cháu chắt này, nhưng bà cũng không phải người mù kẻ điếc, ngày thường Mao Đản và Địa Qua có tính tình thế nào, bà đều biết. Nhưng nếu nói là Hoàng Hoa nói dối, vậy cũng không đúng, bình thường Hoàng Hoa là một đứa trẻ rất thành thật.
"Mẹ, mẹ nên làm chủ cho Truyền Căn nhà chúng con!"
Tôn Chiêu Đệ vội đòi lý lẽ cho Truyền Căn, Diệp Hoàng Hoa vừa dứt lời, cô ta đã vội vàng kêu lên, bà Diệp trừng mắt nhìn cô ta, trong lòng rất hoang mang, cứ cảm thấy hai bên cũng không giống như đang nói dối, lại đều là con dâu của bà, người nào cũng không thể bất công, bà cụ thật sự hết cách, chỉ có thể bất chấp, giậm chân một cái: "Gọi cha cháu tới."
Thằng ba.
Chỉ có thể tìm đứa con ruột quỷ đòi nợ của bà.
Không biết đầu óc anh phát triển như thế nào, dù sao bà Diệp biết, gặp phải chuyện bà không xử lý được, tìm đứa con trai ruột này của bà là không sai.
Diệp Hoàng Hoa không nghĩ tới kéo một vòng, cuối cùng cô ta vẫn phải gặp chú ba mà cô ta sợ nhất, bỗng chốc nóng nảy, nhanh chóng muốn kéo góc áo Diệp Mễ, muốn kéo Diệp Mễ về.
Diệp Mễ là người cô ta có thể kéo về sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT