Tối nay mọi người đều ngủ không ngon, buổi sáng đều ngủ dậy rất sớm, Liễu Dược Tiến ngủ dậy mắt lim dim, chuẩn bị đi tới nhà chú ba Diệp xem xem có chỗ nào ông ta có thể giúp đỡ không. Vừa mới mở cửa nhà mình ra thì anh ta đã đã bị dọa cho run cầm cập, chút buồn ngủ còn sót lại hoàn toàn biến mất, cả người vô cùng tỉnh táo, ông ta cố gắng mở to mắt nhìn cảnh sắc bên ngoài, bỗng nhiên kêu lên một tiếng, quay đầu chạy về nhà, dọa cho vợ ông ta với con cái sợ gần chết.
Vợ ông ta khoác thêm áo đứng dậy: “Sao thế? Sao thế? Nhà có trộm à?”
“Không có không có, chính là, chính là…” Liễu Dược Tiến lắp bắp, nói không rõ là kích động hay sợ hãi, ông ta lắp bắp một lúc lâu mới nói ra một câu hoàn chỉnh.
“Trên cây của thôn mình bỗng nhiên nở đầy hoa màu hồng, hoa này tôi chưa từng thấy bao giờ.”
Vợ Liễu Dược Tiến nghe vậy cũng tỉnh táo, vội vàng chạy ra cửa nhà nhìn ra ngoài, cũng kinh ngạc mà mở to mắt: “Là thật kìa, hoa màu hồng cũng rất đẹp nữa, nhưng mà cái cây cạnh nhà mình rõ ràng là cây liễu mà, sao lại nở hoa màu hồng?”
“Nhà thím Vương còn là cây hoa mận, không phải cũng nở hoa màu hồng sao?” Liễu Dược Tiến xoa hai tay, tặc lưỡi ngạc nhiên.
Con trai lớn của Liễu Dược Tiến cũng đã thức dậy, nó nghe thấy giọng nói của cha mẹ, rồi nhìn cảnh sắc bên ngoài sân, ngắm nhìn một lúc lâu bỗng nhiên vỗ tay như dự liệu ra điều gì: “Con biết là chuyện gì rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT