Ông thầm muốn đổi ý, bà cụ Diệp hoài nghi nhìn ông, xuy một tiếng: “Thôi đi, cũng chỉ đầu óc mơ màng nói mê sảng, người thành phố các người sao có thể để đứa nhỏ duy nhất theo họ nhà gái? Lúc này nuốt lời rồi chứ gì?”
Ông cụ Tiêu: …
Bị nói đúng rồi.
Không thể ném đi mặt mũi của người thành phố chúng ta.
Không phải chỉ là một cái họ sao.
Họ gì cũng là cháu nhà ông.
Ông cụ Tiêu khẽ cắn môi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play