Diệp Ngư không tiện nói tính toán của người nhà cho cậu biết.
Cô dám đánh cược, bây giờ người nhà chắc chắn đang trốn ở một nơi nào đó lén nhìn phản ứng của bọn họ, rồi chờ hai người bọn họ đơn độc ở chung, cô tạm thời không trả lời đề nghị của Bạch Minh Hàn, nhón chân lên, có ý tìm một khuôn mặt quen thuộc trong đám người. Đáng tiếc chiều cao của cô ở nơi như thế này không có bất kỳ ưu thế nào, dù cho cô đã nhón mũi chân tới đau đớn, trong tầm mắt vẫn toàn là đầu người, ngoại trừ lại làm cho cô cảm nhận được ác ý sâu sắc đến từ toàn bộ thế giới, cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Cô chỉ có thể thở dài một tiếng, tạm thời tiếp nhận sự sắp xếp của người nhà, đơn độc ở chung với Bạch Minh Hàn.
Sự chờ mong và tung tăng ở sâu trong nội tâm khiến Diệp Ngư hiểu rõ suy nghĩ của mình.
Cô đưa ra kế hoạch chứa chút tâm tư của mình.
"Anh nói có lý, nhưng chúng ta cứ qua đó chờ như thế cũng rất lãng phí thời gian, có lẽ bọn họ sẽ cho là chúng ta là lén lút tự ra ngoài chơi cũng khó nói, có muốn chỉ có hai chúng ta đi dạo không? Đợi đến buổi trưa lại đến cổng vào ở bên kia hoặc là gần quán ăn chờ bọn họ?"
Bạch Minh Hàn cũng không hài lòng đối với phương án này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT