Tra ra rốt cuộc là ai trộm trái cây rau dưa thịt khô cũng không khó, chỉ cần thống kê tất cả mọi người mất món gì, tới từng nhà tra hỏi, hai ngày nay nhà ai có mùi thịt, hai ngày nay nhà ai ăn rất ngon, lại tra hỏi trọng tâm một hồi, trên căn bản cũng tìm được.
Không phải nhà ai cũng giống như chú ba Diệp, có thể đào mấy cái hố to giấu đồ trong nhà mình.
Cả nhà này thành kẻ thế mạng của Diệp Tổ Quốc.
Người trong thôn dồn dập khiển trách ông ấy.
Ông nói xem lén ăn một ít thì ăn, có nhà ai còn chưa từng mất đồ sao, nhiều nhất cũng là mắng vài câu, thế nhưng anh còn trộm công cụ trồng trọt của bọn họ, vậy thì quá ghê tởm. May là tìm được đồ về, chỉ vì chút đồ ấy mà đưa người ta vào đồn công an cũng không thực tế, cũng chỉ có thể khiển trách vài câu như thế.
"Lư Đản, ông nói xem hai năm qua gia đình ông sống cũng rất tốt, cũng không phải không ăn nổi thịt, sao còn lén ăn trộm đồ của nhà chúng tôi? Ông ăn vụng thì ăn vụng, còn giấu công cụ trồng trọt của nhà chúng tôi làm gì?"
"Lư Đản à, ông có thể chịu nổi hả? Hai nhà chúng ta là hàng xóm phải không? Ngày thường tôi quan tâm nhà các ông? Có đồ ăn ngon gì cũng bảo con tôi bưng một chén qua cho gia đình các ông, kết quả xoay đầu đi ông lại trộm cuộc của nhà tôi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT