Tào Hải Thành bị ban tổ chức tra hỏi, đã nhiều ngày chưa trở về nhà, Tống Xuân Kiều đã nhạy cảm nhận ra cái gì đó, bắt đầu thu gom những món trang sức vàng bạc đáng giá trong nhà. Vừa nghĩ tới cuộc sống của mình có thể biến hóa long trời lở đất, có khả năng một cô chủ cao cao tại thượng như cô ta biến thành một người dân bình thường, trong lòng Tào Tuyết Kì rất buồn bực, muốn tìm một cơ hội phát tiết ra, vào lúc này Diệp Ngư còn cười hết sức hài lòng đúng là lựa chọn tốt nhất cho cô ta phát tiết.
Toàn bộ ánh mắt trong giảng đường đều tập trung vào phía mình, Diệp Ngư không muốn làm khó dễ giảng viên, thêm vào đúng là các cô có lỗi trước. Cho dù Tào Tuyết Kì rốt cuộc có phải việc công trả thù riêng hay không, các cô quả thực đã nói chuyện riêng làm mất trật tự lớp học, bèn chủ động đứng lên nhận sai xin lỗi giảng viên. Hoàng Yến cũng đứng lên, hai người đồng thời nhận lỗi với giảng viên.
"Xin lỗi cô."
Hoàng Yến và Diệp Ngư trăm miệng một lời.
Giảng viên họ Trương, là người phụ nữ có tính tình dịu dàng, chưa bao giờ làm khó dễ học sinh. Diệp Ngư và Hoàng Yến chủ động nhận sai nói xin lỗi, vốn cũng không phải chuyện quá lớn, bà ấy đương nhiên tha thứ cho hai đứa trẻ, tiếp tục giảng bài cho mọi người.
Diệp Ngư và Hoàng Yến ngồi lại vị trí một lần nữa, Hoàng Yến đẩy cuốn sổ của mình, bên trên dùng bút máy màu đen viết một hàng chữ nhỏ: Tào Tuyết Kì thực sự càng ngày càng thích gây sự, dù là đàn chị ở phòng riêng ở tầng dưới cô ta cũng không thích cô ta. Nói cô ta ném đồ lung tung trong phòng, làm phiền sự yên tĩnh của người khác.
Diệp Ngư lại hỏi Hoàng Yến: Phòng ký túc xá của Tào Tuyết Kì cũng là phòng đơn?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play