Trưa ngày thứ ba, ăn uống no nê cầm đủ tiền boa nhóm người thủ đô ngồi trên xe ba gác của lãnh đạo huyện, đi về phía thôn Đại Liễu Thụ.
Bọn họ hoàn toàn tự tin, cảm thấy nhất định có thể khiến cha mẹ Diệp Ngư quỳ xuống đất xin tha. Nào ngờ bọn họ vừa mới chạy qua khu vực giữa thị trấn, vừa tới phía ngoài chợ nhỏ của thị trấn, thì có một ông nông dân gánh giỏ trứng gà, từ ven đường đột nhiên nhào tới trên xe, trứng gà dính lên kính, một xe người còn chưa kịp phản ứng lại, người nông dân kia đã gào khóc.
"Tôi không sống nổi rồi! Quan lớn đụng chết người rồi! Trứng gà nhà tôi, cũng không còn nữa! Ông trời ơi ông ở đâu? Ông trời ơi, ông giáng sét xuống giật chết đám quan chó má này đi!"
Mấy ngày nay những người đến từ thủ đô đã quen sống trong nhung lụa, tính khí rất lớn, vừa nghe thấy ông nông dân này vậy mà mắng bọn họ là quan chó má, bị chọc tức, hạ kính xe xuống đưa đầu ra ngoài mắng ông ta: "Lão già đáng chết này có nói lý không thế, rõ ràng là ông gánh trứng gà đụng vào xe chúng tôi, xe chúng tôi sợ cán trúng người, tốc độ còn không nhanh bằng xe đạp, làm sao đâm chết người được? Ông để các người dân ở đây phân xử thử xem!"
Ông ta cho rằng, ánh mắt của quần chúng hẳn là sáng như tuyết.
Lại không nghĩ rằng đám quần chúng này đều bị chú ba Diệp che mắt.
Người ngồi xổm ở ven đường bán hồng, trong rổ đựng cải trắng cay nhà mình làm, người bán kẹo hồ lô bán giày cỏ đều trăm miệng một lời kêu oan thay ông nông dân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play