Thời gian tập huấn này rất nhanh chóng trôi qua, Tào Tuyết Kì mang theo máy ảnh, ngồi cùng các đàn anh đàn chị năm hai năm ba, nhìn mọi người ở dưới khí phách hăng hái bắt đầu biểu diễn. Nhìn đội ngũ xếp hàng ở nơi xa, nghe thấy sân thể dục bật lên bài nhạc hành quân đầy sôi động và nhiệt huyết, trong lòng Tào Tuyết Kì trống rỗng, còn có chút mờ mịt, cũng có thêm vài phần hối hận.
Cô ta vuốt chiếc máy ảnh mới tinh treo trước ngực mình, tự hỏi bản thân: Lúc trước cô ta đối với tất cả mọi người tràn ngập ác ý như vậy, để rồi rơi vào kết cục như bây giờ, thực sự đáng giá sao?
Tự mình bị cái ý nghĩ này làm giật mình, cô ta nhanh chóng lắc đầu.
Sao mình phải nghĩ như vậy? Đây không phải là biến tướng của việc tự mình thừa nhận bản thân đang sợ Diệp Ngư sao?
Cô ta là ai? Cô ta là Tào Tuyết Kì, là cô chủ của nhà họ Tào ở thủ đô, từ nhỏ đã được tiếp nhận giáo dục tinh anh mà lớn lên, cầm kỳ thư họa cái gì cũng tinh thông, làm sao sẽ sợ một con dế nhũi đến từ nông thôn như Diệp Ngư chứ? Cô ta sợ cái gì?
Đúng, cô ta không phải sợ Diệp Ngư.
Vuốt máy ảnh, Tào Tuyết Kì lại có một sáng kiến hay nhằm đả kích Diệp Ngư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play