Trong lúc nói chuyện hai người đã đi đến sân khấu, cô giáo phụ trách phục trang trang điểm vừa nhìn thấy Diệp Ngư giống như trông thấy một viên ngọc, như Bá Lạc nhìn thấy tuấn mã, vội vàng kéo Diệp Ngư ngồi xuống ghế, đi qua đi lại xung quanh Diệp Ngư: “Ôi, đứa trẻ mấy người tìm thay để tạm thời thay thế cũng quá xinh đẹp rồi đấy? Làn da này, mái tóc này, căn bản không cần trang điểm làm gì cả, tôi chỉ thoa cho con bé chút son bóng, tạo kiểu tóc của một sinh viên tốt thôi được không?”
“Như thế nào cũng được, nhanh lên một chút, dành thời gian cho em ấy đọc qua bài văn một vài lần để còn kịp thích ứng.”
“Được.”
Người giáo viên kia nhanh chóng làm tóc cho Diệp Ngư, mái tóc của Diệp Ngư vừa mềm mại vừa mượt mà, từ chân tóc đến đuôi tóc không bị rối một chút nào. Chiều hôm qua Diệp Ngư mới vừa gội xong, vẫn còn hương thơm nhè nhẹ, khiến cho người giáo viên kia không ngừng ngưỡng mộ.
Tạo xong kiểu tóc, bài phát biểu cũng đã được đưa đến tay Diệp Ngư, Diệp Ngư bị đưa từ sau hậu trường đến sau sân khấu, đứng ở đó đợi một lúc nữa được người chủ trì gọi lên. Bài phát biểu không hề phức tạp, không có quá nhiều khác biệt so với bài phát biểu khi đứng trong lễ chào cờ của cô trước khi cô xuyên không, lí lẽ và lời bàn luận có rất nhiều chỗ giống nhau. Diệp Ngư đọc hai lần liền tìm được cảm giác, bây giờ đang đến phần phát biểu của hiệu trưởng, giọng nói hùng hồn dõng dạc, sau khi kết thúc phần phát biểu, trong hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Diệp Ngư chăm chú lắng nghe.
Người chủ trì tuyên bố đến phần phát biểu đại diện sinh viên toàn trường, công nhân viên của nhà trường ngồi ở bên kia vẫy tay với Diệp Ngư. Diệp Ngư hít sâu một cái, nở một nụ cười cùng với ánh mắt tự tin, bước lên bục phát biểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT