Những ngày tháng hoàn toàn không buồn không lo cứ thế trôi qua, đảo mắt đã sắp đến ngày ba người đến trường đại học báo danh, vấn đề mới lại đến rồi.
Trường Diệp Ngư và Tiểu Mạch thi đỗ đều là trường đại học của thủ đô, điểm vào đại học thủ đô đều tương đối cao, Mao Đản biết thành tích của bản thân cũng bình thường, không dám đăng ký, nên đã đăng ký ở một nơi khác, không thuận đường với hai cô bé, nên không thể ngồi chung một chiếc xe lửa. Tiểu Mạch trước giờ chưa từng rời khỏi nhà xa như vậy, dù Diệp Ngư từng đi xa nhà, nhưng trước giờ chưa từng đi một mình, hơn nữa dáng vẻ còn xinh xắn như vậy, người lớn không yên tâm một chút nào.
Dù Diệp Ngư luôn miệng nói rằng cô và Tiểu Mạch hoàn toàn có thể tự bảo vệ mình, nhưng già trẻ, trai gái từ trên xuống dưới cả thôn Đại Liễu Thụ không có lấy một người yên tâm.
Nhà xưởng của Mạnh Phỉ mấy ngày nay đúng lúc có một khách hàng quan trọng đến, cô ấy không thể đi được, chú ba Diệp phải đi thành phố tham gia hội nghị tuyên dương mười cán bộ tốt do Ban tổ chức mở, cũng không thể rời đi. Diệp Hòa Bình và Diệp Kiến Quốc đều mù chữ, không biết được mấy chữ lớn, để bọn họ đi cùng, còn không biết ai chăm sóc ai. Những người khác trong thôn càng không được, đại đa số cũng mù chữ.
Người nhà họ Diệp có hơi lo lắng.
Lưu Nhược Vân và Gia Nam Trúc.
Chính xác mà nói, Gia Nam Trúc là bị Lưu Nhược Vân cưỡng ép kéo tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT