Chưa có ai ở thôn Đại Liễu Thụ từng học đại học, tất cả mọi người không biết lên đại học phải đi quân sự, Diệp Mễ cũng không ngoại lệ, dù thế nào cô ấy cũng không đoán được vì sao Diệp Ngư muốn tặng cái này, bèn tò mò hỏi: "Vì sao muốn đưa cho chị cái này?"
"Vì phòng ngừa lúc chị đi quân sự bị phơi nắng."
"Đi quân sự?" Diệp Mễ nhìn kỹ chai kem chống nắng: "Bạch Minh Hàn nói cho em hả?"
"Hả?" Diệp Ngư đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó bừng tỉnh đại ngộ, nhận thức rằng cô ấy cũng nghĩ thế, hơi phạm sai lầm, lúc này cũng không phải là thời của cô. Cấp hai, cấp ba và đại học đều có đi quân sự, lúc này cũng chỉ có lúc đại học mới có thể hưởng thụ đãi ngộ đi quân sự, cô vừa thốt ra, còn tặng món đồ như vậy, nếu không có Bạch Minh Hàn che dấu, thật sự nói không rõ được.
"Phải, là anh ấy nói, kém chống nắng này cũng là em mua từ chỗ anh ấy. Chị cứ cất đi, nhớ tới bên kia, mỗi lần trước nửa tiếng tập quân sự phải bôi lên đó."
Diệp Mễ muốn nói mình không cần dùng cái này.
Chỉ cần mỗi ngày dùng nước suối linh tuyền rửa mặt là được rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT