Đầu tóc Diệp Ngư lộn xộn nhưng đôi mắt lại sáng lấp lánh, mang theo ý cười. Rõ ràng bản thân mới là chị gái nhưng Diệp Mễ lại cảm thấy mình đang được em gái dỗ, lòng tự trọng của người chị đã bị khiêu chiến, nhưng lạ là cô bé lại không chán ghét loại cảm giác này.
“… Hừ, chị biết em không dám không nghe lời.”
Diệp Mễ thả lỏng tay của Diệp Ngư ra, trong ngoài không đồng nhất đặt hũ mật ong ở đầu giường, kéo chăn cao hơn đầu, che lại lỗ tai đang đỏ bừng của mình.
“Ăn xong rồi ngủ.”
Tiêu Xuyên Diễn hiếm khi có một giấc ngủ ngon.
Cảm giác của cậu có phạm vi nhất định, vượt qua khoảng cách đó sẽ không thể nghe được tiếng lòng của người khác. Tuy rằng gần đại viện đội sản xuất có vài người ở, nhưng ảnh hưởng đến cậu ít hơn nhiều so với trong thành phố náo nhiệt. Cậu tinh thần sảng khoái rời giường, khẽ cảm nhận tiếng lòng của người khác một chút, sau đó đi đến trường học của thôn Đại Liễu Thụ.
Tiêu Xuyên Diễn đứng từ xa nhìn trường học rách rưới kia, bước chân khẽ dừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play