Người ta suy cho cùng thì cũng là cứu đứa trẻ nhà mình một mạng, thành ý cũng lấy ra rồi, chú ba Diệp và Mạnh Phỉ có khốn nạn đến đâu đi chăng nữa thì cũng không thể nào từ chối thỉnh cầu này của người ta được, chú ba Diệp chóp chép chóp chép miệng:
“...Từ chối không được… Thôi được rồi, trụ sở lớn của đội sản xuất trong thôn chúng tôi vẫn còn vài chỗ trống, bên đấy người cũng ít, ngày thường con gái tôi chúng nó cũng ở ngay gần đấy đi học, cậu có thể tùy lúc mà nhìn thấy con gái tôi, như thế cũng bớt lo một chút. Chỉ là, cậu tốt xấu gì cũng là một người đàn ông sắp đầu hai mươi rồi, lại còn không phải là họ hàng cũng không phải bạn bè thân quen cũ gì với nhà chúng tôi, cả ngày cứ nhìn chằm chằm vào con gái tôi, trong thôn nhất định sẽ lan truyền tin đồn, cậu có biết không.”
“Chú không cần phải lo lắng đâu ạ.”
Tiêu Xuyên Diễn lộ ra một nụ cười nhã nhặn.
“Tôi là anh họ xa của nhà họ Mạnh, được chứ?”
Cậu ấy còn tưởng rằng Diệp Ngư nghe không hiểu, thậm chí còn có tâm tư sờ nắn mặt của Diệp Ngư.
“Gọi anh trai nhỏ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play