Phát hiện Tiêu Xuyên Diễn cũng đang nhìn cô, Diệp Ngư hiểu lầm rằng cậu đang đợi cô nói cảm ơn nên chủ động chạy tới đó, có chút lo lắng mà nhìn tay cậu sau đó cúi người cảm ơn.
“Cảm ơn anh đã cứu em, anh.”
Cô lại nhìn bàn tay bị thương của Tiêu Xuyên Diễn, ngữ khí mềm mại hỏi: “Đau không ạ?”
Đau thì thực sự là có đau.
Nhưng cũng vẫn nằm trong phạm vị mà cậu có thể chịu đựng được.
Một chút đau đớn này so với việc hàng năm hàng tháng phải tiếp nhận tư tưởng của người khác mà dẫn đến mất ngủ trầm trọng thì còn tốt hơn nhiều.
Nhưng nhìn bộ dạng nhẹ nhàng cẩn thận tay chân lúng túng của Diệp Ngư, Tiêu Xuyên Diễn lại cố ý muốn trêu cô một chút nên bày ra một bộ dạng đau đớn đến không chịu nổi: “Cực kỳ đau đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play