Truyền Căn đã mở ra rồi.
Tờ giấy rút thăm đó rỗng tuếch, cái gì cũng không có, giống với tất cả những người không rút trúng trước đó vậy.
Mao Đản và Địa Qua lập tức cười ồ lên.
“Ha ha ha cái gì cũng không có, em ấy lúc nãy còn khoe khoang như thế, ha ha ha ha ha. Ôi, nhà anh sắp được nuôi lợn con rồi, nhà anh sắp được nuôi lợn con rồi!”
Diệp Hoàng Hoa cảm thấy mất mặt chết mất.
Cái thăm này là do Diệp Ngư rút trúng và đương nhiên câu chuyện rút trúng lợn con cũng không thể thiếu mất Diệp Ngư được. Mao Đản, Địa Qua và Tiểu Mạch suốt dọc đường hô to gọi nhỏ, kéo Diệp Ngư đi đằng sau mông xã viên của đội sản xuất để chạy đến chuồng lợn bên kia chọn lợn.
Thôn Đại Liễu Thu không cho phép người dân làng giấu giếm nuôi lợn, nếu không phải con lợn cái già này với con lợn đực của nó làm việc quá xuất chúng, cái chuyện nuôi lợn này đích thực là không đến lượt người dân làng. Diệp Ngư lớn như vậy rồi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy lợn con, trong lòng cực kỳ mong chờ, nhưng vừa chạy đến nơi cách chuồng lợn đại khái vẫn còn hai mươi mét nữa thì Diệp Ngư lại dừng chân lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play