Cô ta vươn thẳng cổ, viền mắt đỏ ửng: “Em chính là muốn rút!”
Truyền Căn thực sự là hết cách với cô ta nên đành thuận theo ý Hoàng Hoa mà làm, trong lòng cầu nguyện ông trời mở mắt cứu trợ, giúp cho em gái cậu ta gặp được may mắn, rút trúng được con lợn con kia.
Nhìn thấy Diệp Hoàng Hoa đi qua, Diệp Ngư biết được suất rút thăm trong tay của Truyền Căn sẽ không để cho cô nữa rồi, nên trong lòng mang chút tiếc nuối nhìn cái thùng rút thăm. Mạnh Phỉ thu cảnh tượng đó vào trong mắt, ngẫm nghĩ một lúc xem có nên vì con gái nhỏ mà chịu khổ một năm nuôi lợn không.
Đang suy nghĩ như thế thì thấy từ hàng ngũ rút thăm lại tiến lên trên một đoạn nữa, Tiểu Mạch từ hàng ngũ chạy ra ngoài, kéo lấy Diệp Ngư chạy đến hàng ngũ nhà cô bé bên kia: “Ngư Ngư, em vận may tốt, là người được đức Thổ Địa phù hộ, em đến giúp nhà chị rút thăm, rút trúng con lợn con kia đi!”
Diệp Ngư cảm thấy vai cô trong chốc lát phải gánh vác quá nhiều trách nhiệm.
Áp lực tăng cao gấp bội.
Diệp Ngư cũng không dám bảo đảm có thể giúp cô ấy rút trúng con lợn con hay không, người nhà mình thì biết chuyện nhà mình. Chú ba Diệp ở bên ngoài hết sức khoác lác cô là con nhóc được đức Thổ Địa phù hộ, vận mệnh rất tốt. Thật ra bản thân cô đã biết, cô chỉ là một cô bé nằm không cũng thắng, vận may lớn nhất mà cô có được cũng chính là được đầu thai vào nhà chú ba, thật ra nửa điểm cũng không có chút quan hệ gì với hai chữ may mắn này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT