Chú ba Diệp cũng biết hành vi lần này của anh quả thực là làm không đúng, hiếm lắm mới thấy anh có vài phần khốn đốn.
Anh trước tiên sờ sờ đỉnh đầu của Diệp Ngư, xác nhận con gái mình không sao liền có chút gượng gạo thoáng nhìn Lưu Nhược Vân rồi hỏi Tống Thư: “Không sao chứ?”
Tống Thư: ...
Cô cảm thấy là có sao đấy.
Mặt đều đã trực tiếp sưng vù cả nửa bên rồi.
Đây còn mới qua một vài phút, qua một đêm vẫn sưng như thế thì còn có thể nhìn thấy gì sao?
Tống Thư không trả lời vấn đề rõ như ban ngày này, cô ấy đỡ Lưu Nhược Vân đang hôn mê dậy: “Trưởng thôn, chú có quen vị đồng chí nữ này không? Cô ấy là người nhà nào thế? Ở đâu vậy? Tôi đưa cô ấy về nhà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play