An toàn đưa con gái đến trường học, chú ba Diệp liền chuẩn bị ra ruộng đôn đốc các thôn dân làm việc. Anh vừa quay người lại thì thấy Lưu Nhược Vân ngơ ngác nhìn về phía trường học đằng sau anh, hơi động não cũng biết chuyện gì xảy ra.
Năm thanh niên trí thức này đều được điều động tới từ những địa phương có hoàn cảnh khó khăn hơn. Đó đều là những vùng thật sự lạc hậu nghèo khó, thậm chí cơm còn chẳng đủ no chứ nói chi đến việc đưa con đi học, nhất định là mấy năm nay chưa từng nhìn thấy trường học, tâm tình phức tạp cũng là chuyện thường tình.
Chú ba Diệp không để ý tới cô ta, đi ngang qua mà chẳng buồn ngó ngàng.
Lưu Nhược Vân nhìn ngôi trường khang trang trước mặt chỉ cảm thấy cuối cùng trong lòng cũng có cảm giác an toàn khi trở về xã hội văn minh hiện đại.
Trời mới biết lúc ở thôn trước, mỗi ngày cô ta trôi qua đều áp lực đến mức nào.
Người ở đó không biết “người bình thường sao biết được khát vọng của anh hùng” là gì, “ếch ngồi đáy giếng” là chi, cũng chẳng biết rốt cuộc máy bay ca-nô trông ra sao. Họ chỉ biết là các loại hoa màu, sinh con đẻ cái, còn luôn khuyên các cô nếu đã không trở về được nữa thì sớm tìm một người đàn ông trong thôn, sinh mấy đứa con đi. Thậm chí có người còn giới thiệu cho các cô ta người đàn ông đánh vợ trước đến chết.
Những người phụ nữ nông thôn vô tri vô thức kia còn luôn miệng bảo là nghĩ cho bọn cô, bảo những thanh niên trí thức bị điều về nông thôn như các cô vốn dĩ chẳng phải thành phần tốt đẹp gì, có đàn ông để mắt tới là không tệ rồi, còn chọn cái gì mà chọn, đợi sau này có tuổi là không dễ tìm đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT