Canh cá viên và thịt kho tàu cũng đã làm xong, Mạnh Phỉ dùng bát nhỏ chọn tới chọn lui, chọn ra hai phần không ngon nhất cho vào cặp lồng rồi bảo chú ba Diệp xách, còn cô ấy đi gọi Diệp Ngư đang chơi một mình trong phòng nhỏ.
“Ngư Ngư, theo cha mẹ đi thăm mấy thanh niên trí thức mới tới không?”
Thanh niên trí thức mới tới?
Diệp Ngư đương nhiên muốn đi thăm rồi.
Cô vươn tay về phía Mạnh Phỉ đòi ôm, dáng vẻ đúng lý hợp tình khiến Mạnh Phỉ buồn cười: “Sao con lười thế? Ngay trong thôn mình, cách có mấy bước chân, tự đi bộ qua chẳng hay hơn à?”
Nói thì nói vậy nhưng cô ấy vẫn bế Diệp Ngư lên. Thật ra cô ấy cũng chỉ buột miệng nói vậy thôi, nếu để con gái đói bụng đi bộ cùng họ thật thì cô ấy chính là người đầu tiên đau lòng.
Một nhà ba người đi đến đại viện đội sản xuất. Đúng lúc mấy thanh niên trí thức kia cũng chuẩn bị ăn tối, Diệp Ngư nhìn thoáng qua chiếc bàn nhỏ bé cũ nát, may mà cô sinh ra trong nhà chú ba Diệp chứ không phải gia đình nông thôn bình thường khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play