Chú ba Diệp dùng khuỷu tay đẩy đẩy, anh ta liền nhanh chóng gật đầu.
“Đúng đúng đúng, rất là thảm, cha mẹ hai người không biết đâu, Mao Đản và Địa Qua cũng bị đẩy ngã.”
Diệp Hòa Bình có thế nào cũng không nghĩ tới Hoàng Hoa có thể làm ra loại chuyện này.
Từ khi Tôn Chiêu Đệ vào tù, anh ta đã ngàn lần vạn lần dặn dò Hoàng Hoa, dặn cô bé ngoan ngoãn chút, đừng có làm việc gì nhắm vào Diệp Ngư bên kia, cũng không cho nói xấu Diệp Ngư nữa. Hoàng Hoa cũng đã đồng ý rồi, ai biết vừa mới quay đầu thì nó đã trêu chọc phải phiền toái lớn như vậy cho mình.
Thấy chú ba khóc như vậy, chắc là bị thương không nhẹ, làm không khéo sẽ bị để lại sẹo phá tướng giống Hoàng Hoa.
Anh ta phải kêu Hoàng Hoa ra xin lỗi mới được.
Diệp Hoàng Hoa ở trong trường học bị Mao Đản và Địa Qua đập cho một trận, mặt bị đánh cho sưng lên, sợ bị người trong nhà nhìn thấy sẽ bị trách mắng, một đường về nhà đều lấy cặp sách che mặt chạy, vừa về đến nhà đã khóa trái cửa phòng. Lúc này nghe Diệp Hòa Bình đang kêu mình, còn nghe được tiếng của chú ba Diệp, cô ta dám ra ngoài mới là lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT