Trong lòng Mạnh Phỉ hối hận.
Cô ấy chỉ nghĩ dáng vẻ con gái xinh đẹp như vậy, sau này cuộc sống chắc chắn thuận buồm xuôi gió, không thể quá thiên vị con gái út mà làm con gái lớn ghen tuông, lại không chú ý tới mình vậy mà không tự giác đã thiên vị. Con gái út cũng đã sáu tuổi, ngoại trừ việc chú ba vừa mới làm đội trưởng đội sản xuất dính chút hào quang, mấy năm nay dù một bộ quần áo mới cũng không được mặc, đều là lấy của con gái lớn sửa lại cho con gái út. Tuy nói rằng con gái út dáng dấp xinh đẹp, cho dù là khoác bao tải cũng đẹp, nhưng cô ấy cũng quá thiên vị quá giới hạn.
Cô ấy làm sao chỉ nghĩ không thể để cho con gái lớn chịu thiệt, mà quên mất con gái út cũng dần dần trưởng thành, cũng bắt đầu hiểu rõ chuyện.
Con gái út rốt cuộc đã chịu bao nhiêu tủi thân mà cô ấy không hề hay biết đây.
Chắc chắn có không ít đêm cô ấy không biết mà lặng lẽ khóc, khóc tại sao con bé không có quần áo mới. Khóc tại sao con bé không có kẹp tóc mới đẹp...
Cô ấy không phải là một người mẹ tốt.
Càng nghĩ càng cảm thấy có lỗi với Diệp Ngư, Mạnh Phỉ ôm cô khóc rất lâu, khiến Diệp Ngư cũng khóc theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play