Nếu con nhà anh có thể theo kịp, có bản lĩnh, vậy thì cứ nhảy lớp, lo trước lo sau lại bỏ lỡ cơ hội, kia mới chính là vô trách nhiệm với con cái. Đứa nhỏ nhà anh so với bạn cùng lứa xuất sắc hơn, anh cực kỳ kiêu ngạo. Dù đứa nhỏ nhà anh có hơi kém so với bạn cùng lứa, thì anh cũng không tự ti.
“Cô giáo các cô lo lắng cho Ngư Ngư nhà chúng tôi khiến tôi rất vui, cảm ơn các cô đã lo lắng. Tuy Diệp Ngư thông minh, nhưng ở những chuyện người ta thường tình lại không hiểu nhiều lắm, còn hy vọng các cô nói chuyện với cô giáo mới của con bé. Còn mấy thứ này, chúng tôi thật sự không thể nhận lấy, các cô lấy về đi.”
Mạnh Phỉ đưa bao giấy trong tay lại cho hai cô giáo, bốn người lại trò chuyện một lúc. Tống Thư và Tôn Toa Toa đứng dậy chào tạm biệt, hai người vừa mới về tới ký túc xá giáo viên, liền bị các cô giáo đều là thanh niên trí thức vây lại dò hỏi.
“Thế nào? Thấy đồ đem đi biếu bị từ chối, chắc là hai vợ chồng chú ba Diệp không đồng ý rồi đúng không?”
“Aiz, hai vợ chồng bọn họ làm thế không phải là làm chậm trễ tương lai của con cái sao. Nếu học lớp một không có tác dụng, thì cho nhảy lớp mới tốt cho đứa nhỏ, chỉ bởi vì một chút tiền như vậy, mà làm chậm trễ một năm của con cái, thì đây mới là tổn thất.”
“Một năm như vậy, con của bọn họ đã có thể học hết toàn bộ sách giáo khoa rồi, thời gian kế tiếp cô bé không có gì học sẽ trở nên lười biếng mất. Nếu không dưỡng thành thói quen học tập, về sau học lên cao hơn sẽ rất có hại.”
“Hai vợ chồng này thật là…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT