Tuổi tác của Hoàng Hoa bây giờ cũng không đủ, cho dù học lại một năm cũng chả phải chuyện lớn gì, một năm cũng chỉ hai đồng tiền học phí, chỉ có mỗi hai đồng tiền như thế, có thể thay đổi cuộc đời Hoàng Hoa, Truyền Căn nguyện ý cố gắng thử.
Cậu ta cũng chẳng phải là quá yêu thích hay quá quan tâm Hoàng Hoa, chỉ đơn thuần là mấy năm gần đây đọc sách cũng nhiều, nên cậu ta hiểu rõ hành vi ban đầu của cha mẹ cậu ta là bởi vì tiền bạc mà bán Khổ Cúc cho người khác rốt cuộc có bao nhiêu xấu xa bao nhiêu dở tệ rồi. Đối với Khổ Cúc trong lòng cậu ta đều là hổ thẹn, cũng lại không có cách nào trực tiếp đối mặt nói lời xin lỗi đối với Khổ Cúc, nên liền để phần hối hận hổ thẹn này chuyển sang cho Hoàng Hoa, người cũng mang thân phận là em gái cậu, như một cách để cậu ta cầu xin sự an ủi từ nơi sâu thẳm trong tâm hồn.
Tôn Chiêu Đệ không hề muốn để cho Hoàng Hoa đi học lại, trước tiên chưa nói đến chuyện hai đồng tiền học phí, chỉ nói mỗi đến hành vi này có bao nhiêu gai mắt cũng đủ để khiến cô ta dẹp bỏ ngay cái ý tưởng này.
Làm sao?
Trong thôn, những nhà có con gái cũng đều là thi đỗ thì tiếp tục đi học, không thi đỗ thì không đi học, thế thôi, thậm chí còn có nhà cho dù có thi đỗ rồi cũng không cho đi học, sao đến nhà cô ta thì lại là không thi đỗ liền phải đi học lại, sau đó lại thi lại tiếp tục đi học? Điều này sẽ khiến cho người trong thôn nhìn rồi sẽ nghĩ nhà cô ta bị làm sao ấy chứ?
Người ta khẳng định sẽ nghĩ nhà cô ta là bị điên.
Tiêu tốn nhiều tiền như vậy chỉ để cho một đứa con gái đi học, sinh lực còn tiêu tốn hơn cả một thằng con trai, đúng là đốt tiền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT