Mấu chốt chính là trước mặt mọi người vừa nhìn Diệp Ngư, Mạnh Phỉ, Diệp Mễ, cũng miễn cưỡng thích ứng được với bộ dạng của chú ba Diệp, cảm thấy chú ba Diệp tuy trông không dễ nhìn cho lắm nhưng nhìn lâu rồi thì cũng cảm thấy có chút thú vị. Cả nhà này quần áo mặc trên người không có một vết chắp vá nào, còn sạch sẽ gọn gàng, lại bất chợt nhìn thấy Hoàng Hoa với cái bộ mặt mang theo vết sẹo màu nước tương, quần áo trên người thì quê mùa lấm lem bùn đất bẩn thỉu, chậc chậc, sự chênh lệch này cũng thật là khiến người ta chịu không nổi.
Có một số trường khác bên dưới qua đây tham gia kỳ thi, các bạn học sinh không quen biết Diệp Hoàng Hoa và Diệp Ngư đều lẩm bẩm một tiếng.
“Sao bạn ấy xấu thế nhỉ… với em gái kia thì đúng là một trời một vực.”
Diệp Hoàng Hoa đỏ hết cả mặt lên.
Cô ta để ý nhất là khi bị người khác chê mình xấu xí, là khi bị người khác nói không bằng với Diệp Ngư, thế mà lại vẫn cứ có người trong cùng một lúc đâm trúng cả hai điểm này, Diệp Hoàng Hoa lại một lần nữa gạt bỏ cái tay đang chuẩn bị kéo cô ta lại của Truyền Căn, tức giận hồng hộc bước lên trên vài bước, đứng trước mặt Diệp Mễ, khiêu khích nhìn về hướng Diệp Ngư.
“Mày thử nói xem nào, rốt cuộc là câu nào sai? Làm sao lại sai?”
Diệp Ngư lại không nghĩ tới, lời nói cô thuận miệng nói với Diệp Mễ lại có thể bị Diệp Hoàng Hoa nhắm tới, không khỏi cực kỳ đau đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play