Chú ba Diệp cuối cùng cũng lĩnh hội được lời Liễu Dược Tiến nói qua lúc ban đầu, rốt cuộc là hiểu được cảm giác thế nào khi mà có chuyện ăn mỗi cơm thôi cũng có người đến tìm anh phân xử đúng sai, có mỗi việc đi ngủ thôi cũng có người đến gõ cửa.
Chú ba Diệp nhịn một đoạn thời gian, cho mấy người kia cơ hội để sửa sai, khi phát hiện chuyện trong thôn càng ngày càng nhiều, anh quả quyết không làm nữa.
Chú ba Diệp gọi một đám người trẻ tuổi, xách theo lưỡi liềm, dao phay, dao giết lợn của công xã, còn có một vài cục gạch, tìm đến lần lượt từng nhà.
Thôn Đại Liễu Thụ hôm đó từ sáng đến tối muộn, khóc lóc làm ồn cùng những tiếng cãi vã chưa bao giờ dừng lại, chú ba Diệp trưng ra một bộ mặt cười đi về nhà, trên quần áo còn có vài vệt máu, vừa ngồi lên giường liền ôm lấy Diệp Ngư: “Không có chuyện gì.”
Thôn Đại Liễu Thụ cứ như vậy khôi phục vẻ thái bình như trước.
Người trong thôn thực sự là phục rồi phục rồi.
Trong nháy mắt mấy ngày trôi qua đã vài năm, Diệp Ngư từ một em bé thơm mùi sữa đã dần dần lớn lên, chỉ chờ vào vụ thu là chính thức nhập học, trở thành một học sinh tiểu học lớp một, cô càng lớn lên lại càng xinh đẹp, càng được lòng người khác. Đôi mắt long lanh toàn nước, cứ như là luôn có một vũng nước tinh khiết đang gợn sóng trong đôi mắt ấy, vừa trong veo vừa đẹp đẽ, nhìn một cái là trong lòng liền ngứa ngáy, cứ như ở đỉnh trái tim có một đôi cánh của chú chim non lướt qua vậy. Làn da trắng nõn tinh tế, đều nhìn không thấy lỗ chân lông, sống mũi rất cao, đôi môi lại đỏ mọng, đây chính là đứa trẻ xinh đẹp nhất trong cả cái thôn Đại Liễu Thụ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play