Mặc dù gia đình cô cũng được coi là cực phẩm, nhưng trong mấy ngày này người nhà cô việc gì cũng không làm, ngay cả lúc ra ở riêng cũng không ỷ vào sự thiên vị của ông bà nội để lấy thêm của cải trong nhà. Từ khi ra ở riêng đến nay, gia đình cô vẫn luôn bình lặng sống cuộc sống của mình, tuy chú ba Diệp thi thoảng vẫn tiện tay lấy một chút đồ ăn từ nhà họ hàng. Diệp Mễ thi thoảng lại lấy từ đâu đó ra một chút hoa quả cho đỡ thèm, tiện thể cho cô ấy thử một chút nước hoa quả, nhưng nhà cô thật sự chưa từng làm ra chuyện gì quá đáng cả.
Vậy thì tại sao cả nhà Diệp Hoàng Hoa lại loạn hết lên thế chứ.
Không nhìn ra ai mới là cực phẩm chân chính nữa rồi.
Nói thì nói vậy thôi, chán ghét thì cũng có đấy, nhưng cuối cùng thì chú ba Diệp cũng cùng Diệp Tổ Quốc đi xem một chuyến, ông Diệp bày ra vẻ mặt già nua, kéo lê đôi chân què của mình đến chỗ ban lãnh đạo công xã khóc lóc, nước mắt nước mũi lem nhem, than vãn kể lể mất một hồi. Nói tóm lại ý ông ấy muốn nói chính là không thể để Diệp Hòa Bình bị xử bắn, ban lãnh đạo ai nấy cũng ngu ngơ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Bọn họ, bọn họ nói muốn xử bắn Diệp Hòa Bình lúc nào chứ?
Không phải chỉ là chuẩn bị bắt giam Diệp Hòa Bình ba tháng thôi sao?
Có điều bọn họ là một đám người tinh quái, đương nhiên không thể nói ra bọn họ vốn dĩ không hề chuẩn bị xử bắn Diệp Hòa Bình, vậy là bọn họ bày ra bộ dạng hết sức khốn khổ, hết mực lo nghĩ cho người dân. Họ tụm lại thấp giọng bàn bạc với nhau một lúc, cuối cùng tiến lên phía trước đỡ ông Diệp dậy, rồi bày ra vẻ mặt bất lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT