Diệp Mễ đến trường học đi học, người vui vẻ nhất không phải là chú ba Diệp, cũng không phải là Mạnh Phỉ, càng không phải là Diệp Mễ, mà là Diệp Ngư.
Cô cuối cùng cũng có thể tiếp xúc được với những thứ mà cô quen thuộc.
Hiện tại, thời điểm cô mong chờ nhất mỗi ngày đó là lúc Diệp Mễ tan học trở về nhà, cô bé sẽ vừa ôm cô không buông tay, vừa lải nhải với cô về những chuyện ở trường. Nếu không có gì hay ho thì Diệp Mễ sẽ đọc sách giáo khoa cho cô nghe, từ lúc bắt đầu khai giảng trường tiểu học và xây dựng thôn mới, Diệp Ngư cảm thấy so với nhìn trần nhà, thì nhìn mặt Mạnh Phỉ hoặc là nhìn mặt chú ba Diệp còn tốt hơn nhiều.
Đặc biệt là gương mặt kia của chú ba Diệp, dù có nhìn đi nhìn lại bao nhiêu lần thì cũng cảm thấy xấu đến làm người hoảng hồn.
Mấy ngày nay chú ba Diệp vốn dĩ tính vào thành phố mua radio, nhưng Diệp Mễ lại mở miệng nhờ anh sao chép cho mấy quyển sách giáo khoa, anh tạm thời dẹp chuyện mua radio sang một bên, Mạnh Phỉ cũng không có ý kiến gì.
Con gái khó có khi nhờ vả, mà bọn họ không làm thì cũng quá không xứng chức cha mẹ.
Hai vợ chồng chú ba Diệp tạm thời là không ý tưởng đầu cơ trục lợi, nhưng Diệp Hoà Bình lại không chắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play