Cố Diệc Cư cười nhẹ hai tiếng, ôm chặt eo cô, thì thầm bên tai: “Trong xe, không phải em gọi anh là 'con trai' sao? Hửm?”
Trần Diệu mặt đỏ bừng, dụi vào ngực anh, muốn trêu đùa thêm: “Vậy anh kêu 'mẹ' thử xem, cho em nghe một chút?”
Bốp bốp —hai tiếng , Cố Diệc Cư đánh vào mông Trần Diệu, giọng nói trầm thấp: “Thật sự dám đấy à?”
Trần Diệu bật cười ha ha, vươn tay ôm lấy cổ anh, tựa vào lòng anh.
Những cảm xúc buồn bã trước đó dường như biến mất hết, không còn thấy đâu nữa. Liễu Anh nhìn qua, cầm nửa quả dưa hấu, đôi mắt đỏ hoe, thở dài một hơi. Nghĩ thầm: "Khi nào mình mới có được một tình yêu như vậy... Vẫn chỉ là cô đơn mà thôi."
Hai người ôm nhau một lúc lâu, rồi mới buông tay đi vào nhà.
Liễu Anh với vẻ mặt ủy khuất nói: “Diệu Diệu có phải định bỏ tớ mà đi không? Cậu trọng sắc khinh bạn! Hừ”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT