Mặt?
Là cái gì? Có thể ăn được sao?
Trần Diệu bị trói tay, kéo sát lại gần. Cố Diệc Cư giữ lấy cô, bàn tay nhỏ nhắn của Trần Diệu đặt trên cổ anh. Anh cúi đầu, trầm giọng:
“Ừm? Dỗ anh đi.”
May mà khoang xe Hummer rộng rãi, không gian vẫn đủ thoải mái. Trần Diệu bị giữ chặt một tay, khoảng cách giữa hai người gần đến mức hơi thở hòa quyện vào nhau. Cô nhìn người đàn ông trước mặt, môi anh còn vương chút đỏ nhạt, giống như có tơ máu. Trần Diệu mỉm cười, người nhẹ nghiêng về phía anh, thì thầm bên tai:
“Con trai ngoan, ngoan nào…”
Cố Diệc Cư: “……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play