“Cô sống một mình à? Chắc là vất vả lắm.”
Lạc Tư, trên mặt hơi nóng, cảm thấy mình hỏi không đúng lúc, bèn vội tìm cách đổi chủ đề.
Nhìn căn nhà này là biết chỉ có một mình Ngải Phù ở, nhưng trên bàn lại đặt ảnh chụp chung của một gia đình ba người, Lạc Tư thoáng suy đoán cũng đoán được tám chín phần.
Nhưng lời vừa ra khỏi miệng, cậu đã lập tức nhận ra mình vừa khơi đúng chỗ đau của người ta rồi?!
Ôi ôi ôi ôi, thuốc hối hận bán ở đâu vậy trời?!
“Thời gian đầu thì đúng là rất vất vả.”
Cũng may là Ngải Phù không giận, cũng không tỏ vẻ kiên cường hay ra vẻ không sao cả, mà rất tự nhiên hồi tưởng lại: “Không có tiền lại chẳng có ai giúp đỡ, nhưng mà nghĩ lại thì thấy vẫn còn nhiều người khổ hơn mình ấy chứ.”
“Ít ra tôi còn có chút tài lẻ, với lại may mắn là cũng nhanh kiếm được tiền.”
Nói đến đây, đôi mắt trong veo như biết nói của Ngải Phù ánh lên một chút vẻ tự hào nho nhỏ, khiến người ta nhìn vào chỉ muốn bật cười, quả nhiên vẫn là trẻ con, có chút đắc ý là thể hiện ra mặt ngay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play