Đăng ký, tải lên, gửi đi, một mạch trôi chảy.

Toàn bộ quá trình diễn ra chưa đến năm phút, Ngải Phù nhanh chóng đăng ký tài khoản trên trang mạng, rồi vội vã thêm vào một sản phẩm.

Đó là một bài hát mới mà cô vừa thu âm lại.

Vì vậy, cô cố tình dùng ba điểm tích lũy, mua một viên “Đan Thanh Như Oanh Đề” (đan dược giúp giọng như chim Oanh), sau khi dùng sẽ giúp âm thanh của mình trở nên hay hơn.

Tuy nhiên, lúc kiểm tra không thể sử dụng.

Lúc đó, Tiểu Ngũ không hiểu quyết định này của cô.

Ba điểm tích lũy có thể đổi được 30 tinh tệ, đủ để giải quyết vấn đề tiền thuê nhà. Ngải Phù lại dùng chúng để đổi một sản phẩm chẳng có giá trị gì đặc biệt.

Thật vậy, viên “Đan Thanh Như Oanh Đề” này vốn có giá gốc mười điểm tích lũy, nhưng vì chẳng ai mua nên nó được đưa vào khu vực hàng giảm giá đặc biệt.

Đối với phần lớn mọi người, nó thực sự vô dụng. Năm phút thì làm được gì chứ?  Hát nhanh một bài rồi mất tác dụng. Dù có điểm tích lũy nhiều hơn, cũng chẳng ai dại dột mà lãng phí vào thứ này.

Nhưng với Ngải Phù, đây lại là một viên đan dược tuyệt vời! Dù đắt đỏ, cô cũng không thể bỏ qua.

Phải biết rằng ba điểm tích lũy nếu đổi thành tiền, thì sau khi trả tiền thuê nhà sẽ chẳng còn lại gì. Nhưng nếu đổi chúng thành viên đan dược này, biết đâu cô có thể kiếm được gấp vài lần, thậm chí gấp trăm lần số tiền đó!

Ngải Phù đăng ký vào sân khấu nổi danh của Đế quốc Tinh Diệu, rất nhiều ca sĩ danh tiếng hiện nay đều trưởng thành từ sân khấu này, rồi vươn lên con đường nghệ thuật đỉnh cao. 

Vì vậy, không ít người tự tin vào tài năng của mình đều gửi tác phẩm lên đó, hy vọng nếu bài hát hay, họ sẽ được vinh danh.

Tất nhiên, với Ngải Phù, điều quan trọng nhất là sân khấu này không giới hạn độ tuổi. Dù là trẻ con cũng có thể tải sản phẩm lên để thử vận may.

Dù sao hát hay thì ở mức độ nào cũng là ca sĩ cả.

Nhưng việc được nổi tiếng trên mạng thì dễ, còn được đánh giá cao thực sự lại rất khó.

Những người nghe nhạc không phải là những người thừa tiền không biết tiêu vào đâu. Nếu tác phẩm không có gì đặc biệt, họ sẽ chẳng động lòng, đừng mơ tưởng kiếm được một xu nào.

Tuy vậy, Ngải Phù vẫn tin vào giọng hát của mình. Trước đây cô không đi theo con đường này, nguyên nhân lớn nhất là do thiếu thiết bị.

Tinh đoan tuy có chức năng thu âm, nhưng nó cũng sẽ thu luôn cả tạp âm xung quanh. Ví dụ như khi Ngải Phù vừa hát trong phòng, tiếng vọng rất lớn. Nhưng những thiết bị và phòng thu chuyên nghiệp thì lại quá đắt đỏ, Ngải Phù trước kia đã không mua nổi, huống chi là sau khi gia đình gặp chuyện.

Ban đầu, cô định dùng một điểm tích lũy để tạm qua ngày đã, nhưng không biết có phải do thêm hai điểm giá trị trí tuệ hay không, Ngải Phù chợt nhớ ra Tiểu Ngũ từng nói nó là sản phẩm công nghệ cao.

Hơn nữa, nghĩ kỹ lại, buổi kiểm tra vừa rồi cũng bỏ qua những yếu tố bên ngoài đó, mà chấm điểm trực tiếp.

Vậy thì Tiểu Ngũ có thể tách riêng giọng hát của mình, loại bỏ tạp âm và gửi cho cô bản thu âm sạch không?

Ngải Phù mạnh dạn yêu cầu, và Tiểu Ngũ đã đồng ý.

Tuy rằng trước giờ chưa từng nghe nói ký chủ nào lại yêu cầu thao tác này, nhưng mặt khác, hệ thống cũng đâu có cấm làm như vậy!

Điểm xuất phát của ký chủ mình vốn dĩ kém, nó giúp đỡ một chút thì sao chứ!

Vì thế, sau khi Ngải Phù hát xong, cô lập tức có được bản thu âm giọng hát trong trẻo, không tạp âm.

Cô tự mình nghe lại ba lần, ừm, ba điểm tích lũy này quả thật đáng giá, giọng hát nghe thật êm tai ~

Nếu dùng bài hát này để dự thi, chắc chắn được 70 điểm không phải là chuyện đùa.

Bây giờ chỉ còn xem người nghe có chịu bỏ tiền ra mua ủng hộ hay không thôi.

Ngải Phù liếc nhìn thời gian, bây giờ còn ba tiếng mười lăm phút nữa là đến 12 giờ. Nếu đến năm phút cuối cùng mà vẫn không gom đủ tiền thuê nhà, cô sẽ trực tiếp dùng điểm tích lũy để đổi tinh tệ.

Chuẩn bị hai phương án, cô càng thêm yên tâm.

“Tiểu Ngũ, cậu kể cho tôi nghe về gia đình kia đi?”

Không muốn cứ nhìn chằm chằm vào giao diện nữa, Ngải Phù tìm một chủ đề đơn giản để chuyển hướng sự chú ý của mình. Đồng thời, cơ thể cô cũng không hề ngừng nghỉ.

Tuy rằng hiện tại luyện tập mấy bài tập mềm dẻo vẫn còn hơi khó khăn, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc Ngải Phù nhờ Tiểu Ngũ tìm cho mình một bài tập cơ bản. Dù sao thì cũng không thể trông chờ vào việc một ngày nào đó tố chất cơ thể đột nhiên tốt lên, rồi lập tức có thể hoàn thành được những động tác khó kia.

Đạo lý ăn một chút thì không thể biến thành người mập mạp , Ngải Phù vẫn hiểu rõ.

Tiểu Ngũ đối với một ký chủ tự giác như vậy, đương nhiên cũng không keo kiệt. Có những thứ không thể nói, nhưng chỉ cần có thể nói, nó nhất định sẽ biết gì nói hết, không hề giấu giếm nửa lời.

“Khi mẹ cô mang thai cô, vừa đúng lúc ở Tinh Cầu Trung Lập, sau đó ở đó xảy ra bạo loạn, có thế lực đã thừa cơ hội tráo đổi cô đi, muốn sau này thông qua đứa con gái giả kia để gây tổn hại cho gia tộc Capet.”

“Vốn dĩ chúng muốn giết cô, nhưng vận may của cô không tệ nên vẫn sống sót, còn được cha mẹ nuôi của cô nhặt được.”

Đoạn lời nói của Tiểu Ngũ này, lượng thông tin thực sự có hơi nhiều.

“Thế lực nào vậy? Bọn họ còn định ra tay với tôi nữa sao?”

Tiểu Ngũ: “Không thể nói!”

“Tôi không muốn lừa cô, nhưng có những thứ, tôi thực sự không thể nói.”

Ngải Phù gật đầu, trong lòng cũng không có gì khó chịu. Cô có thể cảm nhận được Tiểu Ngũ thực sự một lòng muốn hoàn thành nhiệm vụ. Một người một hệ thống hiện tại là cùng một phe, nếu bản thân cô chết hoặc thất bại, nó chắc chắn cũng chẳng khá hơn được.

Cho nên nếu nó đã nói không thể nói, thì chắc chắn là thật sự không thể nói.

“Vậy làm sao họ phát hiện ra người kia là giả?”

Câu hỏi này Tiểu Ngũ có thể trả lời: “Lúc trước, họ cho cô con gái giả kia dùng một loại dược vật đặc biệt để qua mặt xét nghiệm gien sau sinh. Nhưng loại thuốc này có thời hạn, vốn dĩ chỉ cần hết thuốc thì bổ sung thêm một liều là được. Ai ngờ xui xẻo thế nào, cô con gái giả lại ăn phải một loại thực phẩm dinh dưỡng, nó tương khắc với dược vật kia, làm thuốc mất tác dụng sớm.”

“Lại càng trùng hợp hơn, cô ta bị thương trong lúc huấn luyện ở học viện, khi điều trị thì phát hiện nhóm máu không đúng, sau đó thì cô hiểu rồi đó.”

“Tuy nhiên,” Tiểu Ngũ dừng một chút: “Ký chủ phải chuẩn bị tâm lý cho tốt.”

“Thế lực kia rất mạnh, cha mẹ cô sau khi điều tra thì cho rằng chuyện này chỉ là ngoài ý muốn. Xét nghiệm gien lúc sinh cũng bị qua mặt được. Họ, đặc biệt là mẹ cô, vẫn còn rất, ờm, rất có tình cảm với cô con gái giả kia.”

Ngải Phù đang vận động cơ thể thì khựng lại, cúi đầu khẽ “ừ” một tiếng.

Cô hiểu, mười lăm năm không phải mười lăm ngày, giống như chính mình, trong lòng chắc chắn vẫn luôn coi cha mẹ nuôi là người thân ruột thịt.

“À còn nữa,” Tiểu Ngũ nói thêm: “Những điều này tôi nói với cô, khi chưa có chứng cứ thì đừng nói cho người khác biết nhé. Nếu để người khác phát hiện ra sự tồn tại của tôi, nhiệm vụ sẽ thất bại ngay lập tức.”

“Được được, Tiểu Ngũ cậu yên tâm! Tôi nhất định sẽ cẩn thận!”

Sau đó, Tiểu Ngũ kể cho cô nghe một số chuyện về gia tộc Capet, cùng với vị con trai của khí vận kia, Tam hoàng tử Tự Minh Uyên.

“Hắn lớn hơn cô một tuổi, hiện tại vẫn còn đang trong giai đoạn mờ nhạt, đợi đến năm hai mươi tuổi mới là lúc hắn thực sự trỗi dậy.” Tiểu Ngũ hiển nhiên đã vạch sẵn đường đi nước bước cho Ngải Phù, một hơi nói xong không hề ngắt quãng.

“Nhân lúc mấy năm này hắn chưa có thế lực, cô cứ đối tốt với hắn, cung cấp tài nguyên rồi lại làm một người bạn tâm giao tri kỷ, như vậy hắn chắc chắn sẽ cảm động đến rối bời. Sau đó đợi đến khi hắn lên như diều gặp gió, cô lại làm ầm ĩ lên chuyện hiểu lầm gì đoa rồi rời xa hắn một thời gian, hắn sẽ vừa yêu vừa hận cô. Cuối cùng phát hiện ra tất cả chỉ là hiểu lầm, ha ha ha, hoàn mỹ!”

Tiếng cười của Tiểu Ngũ vang vọng điên cuồng trong đầu Ngải Phù, khiến cô trong thoáng chốc có chút hâm mộ với vị Tam hoàng tử kia.

Dù chưa có thế lực, cũng đã có người vội vàng đưa tiền tặng quà cho hắn. Nhưng nghĩ đến những thứ mình vất vả lắm mới kiếm được đều sẽ bị dâng cho người khác, tâm trạng Ngải Phù liền không vui vẻ cho lắm.

Tiểu Ngũ vẫn tiếp tục kế hoạch của mình: “Đại hoàng tử thì ngốc nghếch, Nhị hoàng tử thì độc ác, chẳng mấy năm nữa sẽ bị loại khỏi cuộc chơi thôi. Đến lúc đó Tự Minh Uyên là người thừa kế ngôi vị hoàng đế thứ ba, rất nhanh thôi sẽ một bước lên mây. Ba năm đăng cơ, mười năm thống nhất năm tinh cầu lớn, còn cô!”

Giọng Tiểu Ngũ đột nhiên lớn hơn: “Ký chủ yêu dấu, cô sẽ trở thành Hoàng hậu của hắn, người phụ nữ hoàn mỹ nhất tinh tế!”

“Cô yên tâm, tôi sẽ giúp cô dù sinh bao nhiêu con cũng vẫn giữ được vóc dáng thon thả. Cuộc đời cô sẽ được bao quanh bởi tình yêu và hạnh phúc!”

“Ký chủ, sao cô có vẻ không kích động chút nào vậy?”

Đang chìm đắm trong mộng tưởng, Tiểu Ngũ vẫn không quên nhắc nhở Ngải Phù: “Như vậy là không được đâu nhé! Phải tự tin vào bản thân mình, phụ nữ tự tin là đẹp nhất!”

Ngải Phù: “… À, được rồi.”

Để ngăn Tiểu Ngũ tiếp tục huyên thuyên kích động, Ngải Phù vội vàng hỏi câu hỏi tiếp theo: “Vậy còn tôi, tôi xếp hạng bao nhiêu?”

Tiểu Ngũ: “Xếp hạng gì cơ?”

Vốn chỉ là thuận miệng hỏi một câu, không hiểu vì tâm lý gì, Ngải Phù lại lặp lại lần nữa: “Xếp hạng người thừa kế ngôi vị hoàng đế ấy. Nếu tôi là người nhà Capet, hẳn cũng có quyền kế thừa chứ?”

Ai cũng biết, gia tộc Capet và hoàng thất có quan hệ mật thiết, công chúa thôi cũng đã cưới vài người, con cái của họ đương nhiên cũng có huyết mạch hoàng thất.

“Cô ư?” Tiểu Ngũ tra dữ liệu một chút: “Cô xếp hạng thứ 132 đấy, còn xa lắm!”

“Nhưng không cần lo lắng, nếu cô thuận lợi trở thành Hoàng hậu của Tự Minh Uyên, con đầu lòng của hai ngươi sẽ là người thừa kế thứ nhất thôi ~”

Ngải Phù không nói không rằng mà nhếch mép cười trừ, ghi con số 132 vào lòng. Có lẽ lúc này cô cũng không hiểu vì sao mình phải nhớ kỹ con số này, nhưng bản năng đã đi trước lý trí.

Tiếp đó, Tiểu Ngũ lại tiếp tục phổ cập khoa học cho Ngải Phù về những nhân vật này, mối quan hệ và tính cách của họ. Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy chốc đã đến 11 giờ 45 phút tối.

Ngải Phù đang nghe chuyện của hào môn say sưa thì may mà chuông báo thức vang lên, nếu không thì lỡ mất thời gian mất.

Cô âm thầm cầu nguyện trong lòng, ngón tay khẽ động mở trang chủ cá nhân.

Lượt xem: 6 lượt.

Đây là một con số rất thấp, nhưng cũng bình thường thôi, dù sao cô cũng chỉ là một người mới tinh, không có bất kỳ lượng fan nào, lấy đâu ra lượt xem chứ?

Và với lượng xem ít ỏi này, đương nhiên cũng chẳng có ai tặng thưởng.

Dù đã đoán trước, Ngải Phù vẫn không khỏi có chút thất vọng, xem ra vẫn phải dùng điểm tích lũy để đổi tinh tệ rồi.

Cô đang định tắt trang web đi thì một thông báo bất ngờ hiện lên.

【Chúc mừng bạn nhận được phần thưởng từ “Mọi Chuyện Rồi Sẽ Ổn” 10 tinh tệ, xin hãy không ngừng cố gắng, dùng những tác phẩm tốt hơn để đáp lại mọi người nhé ~】

Ngải Phù: “!!!”

“Tiểu Ngũ!”

“Ký chủ!”

“Tôi kiếm được tiền rồi!”

“A a a a a, ký chủ giỏi quá!”

Nếu hệ thống lúc này có thân thể, hai người này có lẽ đã ôm nhau xoay vòng vòng.

Tuy rằng chỉ có 10 tinh tệ, còn bị trang mạng khấu trừ mất một nửa, nhưng đây cũng là tiền mà mình tự kiếm được bằng thực lực.

Cái gì, bạn nói do có thêm đan dược?

Điểm tích lũy mua đan dược cũng là do mình kiếm mà ra, sao lại không tính là bằng thực lực chứ!

Ngải Phù nhìn dòng chữ ngắn gọn “dễ nghe” của người tặng thưởng, kích động trả lời mấy lời cảm ơn. Khi bình tĩnh lại, cô phát hiện vẫn không đủ tiền.

Hai tinh tệ tiền tiết kiệm, cộng thêm năm cái này nữa thì mới chỉ có bảy cái, mà tiền thuê nhà một ngày là mười tinh tệ.

Ừm, không sao cả, lần này là do thời gian quá gấp rút thôi. Có người tặng thưởng đã là quá tuyệt vời rồi.

Ngải Phù uống một ngụm nước đổi từ điểm tích lũy ra, đang định vào trung tâm mua sắm đổi tinh tệ thì giọng nói lạc cả đi của Tiểu Ngũ đột nhiên vang lên: “Ký chủ! Lại có người tặng thưởng cho cô kìa!”

Ngải Phù vừa ngẩng đầu lên, đã thấy ngay con số 50 tinh tệ hiện ra trước mắt. Phản ứng đầu tiên trong đầu cô là: Đủ tiền thuê nhà rồi!

“Tiểu Ngũ, cảm ơn cậu!”

“Hì hì hì, chủ yếu vẫn là do ký chủ hát hay thôi.”

Hai người khen nhau vài câu, Ngải Phù vui vẻ rút hết toàn bộ tiền ra trả nợ nhà. Cảm tạ Tinh Võng phát đạt, tinh tệ có thể chuyển khoản trong nháy mắt.

Sau đó, cô trả trước tiền thuê nhà một ngày, đảm bảo ngày mai chính mình sẽ không bị đuổi ra ngoài đường. Mệt mỏi rã rời đã lên đến đỉnh điểm, Ngải Phù cuối cùng không nhịn được mà ngủ thiếp đi.

Khác với những đêm dài lo sợ bất an, không biết ngày mai sẽ ra sao, lần này, cô ngủ một giấc thật sự ngon giấc và ngọt ngào.

Dù tương lai vẫn còn rất nhiều điều không chắc chắn, Ngải Phù lại không còn bàng hoàng đến thế. Cô ít nhất đã có hy vọng, phải không?

8 giờ sáng, ý thức Ngải Phù vừa mới hồi phục được một chút, giọng nói chói tai của Tiểu Ngũ lại vang lên: “Ký chủ! Mau xem tài khoản của cô đi! Cô có tiền rồi! Nhiều tinh tệ lắm!”

Vừa nghe thấy từ khóa “tiền”, Ngải Phù lập tức mở mắt. Cô gần như theo bản năng mở trang chủ tài khoản của mình, nhìn thấy dòng thông báo tặng thưởng dài dằng dặc, đồng thời cũng thấy số dư tài khoản.

Chục, trăm, nghìn, vạn!

Cô thế mà nhận được 4612 tinh tệ tiền thưởng!

Cho dù bị khấu trừ một nửa thì vẫn còn hơn hai nghìn!

“Tê ——”

“Ký chủ, cô véo má mình làm gì vậy?”

“Tôi sợ tôi còn chưa tỉnh ngủ.”

Nhưng cơn đau nhói truyền đến trên má khiến Ngải Phù nhận ra rõ ràng rằng, mình thật sự không mơ. Cô thật sự có tiền rồi!

“Tiểu Ngũ.”

Giọng Ngải Phù đột nhiên trở nên rất bình tĩnh: “Có phải hôm qua cậu đã nói người nhà Capet phải đến tối mai mới có thể tra ra tôi, rồi ngày kia mới đến tìm tôi không?”

Tiểu Ngũ không bị cái câu hỏi dài dòng này làm cho rối trí, nhanh chóng trả lời: “Đúng vậy, sao thế ký chủ?”

Ngải Phù đứng bật dậy, nhanh chóng quyết định: “Chúng ta chuyển nhà thôi, ngay lập tức, ngay lập tức!”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play