“Ký chủ, ý cô là sao?”
Tiểu Ngũ ngơ ngác hỏi: “Cô định đem cái cúc áo phòng thủ tự động này tặng cho người khác á?”
Ngải Phù lắc đầu, đúng lúc Tiểu Ngũ thở phào nhẹ nhõm, cô lên tiếng: “Đương nhiên không phải tặng không rồi, món này đáng giá lắm đấy.”
“Tôi muốn dùng nó để kiếm chút thịt từ ông bố kia.”
Ngải Phù đã suy nghĩ cẩn thận rồi. Nếu mang nó đi trao đổi với người ngoài, không chỉ phải đề phòng bị lừa, mà còn phải lo sợ bị Công tước Capet phát hiện rồi không biết giải thích thế nào.
Chi bằng trực tiếp giao dịch với người nhà thì hơn.
Tuy rằng lợi lộc thu về chắc chắn không bằng giao dịch với người ngoài, nhưng điều quan trọng nhất là tính an toàn được đảm bảo hơn nhiều.
Trẻ con ôm vàng, không cần thiết phải mạo hiểm quá.
Hiện tại Ngải Phù và nhà Capet cũng không có xung đột lợi ích. Bản thân cô tốt, nhà Capet cũng sẽ tốt, dù sao thì cô vẫn cần nhà Capet làm chỗ dựa. Nhà Capet càng mạnh, Ngải Phù càng dám làm nhiều việc hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play