Ngải Phù mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, dù dáng vẻ tùy ý nhưng người thẳng, mắt nhìn thẳng phía trước, hoàn toàn không để tâm đến những ánh mắt đánh giá của người khác.
Có bản lĩnh thì cứ bước lên chửi thẳng vào mặt cô một trận, không thì cứ nhìn đi, cũng chẳng mất miếng thịt nào.
Đã chọn con đường đi cửa sau vào hệ cơ giáp Vô Qua, Ngải Phù tự nhiên đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng đón nhận sự khinh bỉ và ghét bỏ. Dù sao thì bọn họ cũng không thể trực tiếp đuổi cô ra khỏi trường.
Thực ra, Lạc Tư ở ngay phía trước rõ ràng rất lo lắng cho Ngải Phù, liên tục quay đầu lại xem tình hình của cô, khiến lòng Ngải Phù vừa ấm áp vừa buồn cười, cô ra hiệu tay “Không sao đâu” với cậu.
Được rồi, từ mười giây lại quay đầu một lần, giờ thành hai mươi giây quay đầu một lần rồi.
Nhưng tình trạng này cũng không kéo dài được lâu, vì 7 giờ đã tới.
Chuyên ngành thao tác cơ giáp năm nhất có tổng cộng 50 học sinh, sơ sơ nhìn qua cũng có khoảng tám người không kịp giờ tập hợp. Sau khi giáo viên nhanh chóng điểm danh, liền cho mọi người tự giải tán tại chỗ.
Hả? Không nói thêm câu nào sao?
Cứ thế bảo họ đi luôn?!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT