Từ Tĩnh bất giác liếc nhìn nam tử trẻ tuổi trước mặt.
Tân huyện lệnh này, không chỉ xem thường nữ nhân, mà còn là một kẻ tự ti, nhạy cảm và mắc tật nói lắp.
Không trách Tiêu Dật trước khi rời đi lại phải giúp nàng trải sẵn con đường, bởi người này vừa nhìn đã thấy chẳng dễ đối phó.
Tiêu Dật lạnh lùng nhìn nam tử trước mặt, không trách cứ câu nói vừa rồi của hắn, mà chỉ trầm giọng nói:
“Đặng Hữu Vi, vào năm Thiên Hỉ thứ ba, ngươi đỗ kỳ thi Tiến sĩ. Sau đó luôn lưu lại Tây Kinh, chờ Lại Bộ phân bổ chức vị.
Tuy nhiên, suốt ba năm trời, Lại Bộ không hề bổ nhiệm ngươi bất kỳ chức quan nào, trong khi những Tiến sĩ cùng khóa đều đã có nơi làm việc. Ngươi có biết tại sao không?”
Đặng Hữu Vi thoáng ngẩn ra, sắc mặt đỏ bừng, vừa tức giận vừa thất vọng đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT