Hắn đến huyện An Bình là để điều tra vụ án này, nay thấy vụ án sắp kết thúc, có lẽ ngày hắn trở về cũng không còn xa.
Tiễn một người đàn ông mà quan hệ với mình vốn dĩ có phần gượng gạo, trong lòng Từ Tĩnh không khỏi vui mừng. Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng trong thời gian qua, người đàn ông ấy đã giúp nàng rất nhiều. Xét cả tình lẫn lý, nàng đều nên từ biệt hắn một cách đàng hoàng.
Còn Trường Tiếu, đứa trẻ ấy đương nhiên sẽ đi theo Tiêu Dật trở về Tây Kinh. Chỉ là, nhìn sự quyến luyến của đứa nhỏ với nàng, Từ Tĩnh không dám tưởng tượng ngày chia xa ấy sẽ tàn nhẫn thế nào đối với nó.
Biết được ngày họ rời đi, nàng cũng có thể tranh thủ chút thời gian ở bên Trường Tiếu thêm một chút trước khi điều đó xảy ra.
Dù huyện An Bình cách Tây Kinh không xa, chỉ mất một ngày một đêm đi xe ngựa, nhưng chung quy cũng có một khoảng cách. Tương lai, cơ hội để nàng và Trường Tiếu gặp lại có lẽ sẽ không nhiều.
Tiêu Dật thoáng ngẩn người, ánh mắt vô thức dừng lại trên người nữ tử trước mặt.
Nữ tử ấy đôi mắt hơi cong, dung nhan xinh đẹp tựa ánh trăng, trong đôi mắt đào hoa ánh lên nụ cười khách sáo. Ngoài nụ cười ấy ra, tuyệt nhiên không có thêm chút cảm xúc dư thừa nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT